Home / Bài Viết / Câu chuyện đồng cảm

Câu chuyện đồng cảm

Sáng hôm qua, ngủ dậy con không chịu ăn sữa, cứ õng ẹo thế là mẹ kể cho Bon nghe chuyện một bạn người Pakistan sống trong trại tị nạn rất khổ và không có sữa để uống. Bon nghe mẹ nói thế liền cầm bình sữa ăn rất ngoan, ăn xong cứ luôn miệng hỏi mẹ về bạn đó. Mẹ không nhớ đọc bài báo đấy từ hôm nào, thế là lại ra chồng báo cũ tìm lại, cũng may là mới đọc có 1,2 hôm trước nên cuối cùng cũng tìm ra bài báo và bức ảnh đó. Trên báo Tuổi Trẻ hôm đó bài viết với tựa đề là “Bức ảnh kinh hoàng”.

Mẹ cho Bon xem ảnh, thấy vẻ mặt Bon đăm chiêu (Bon đẻ ra đã đăm chiêu rồi mà, hai cái lông mày cứ nhíu vào nhau ), mẹ nói cho Bon nghe bạn không có sữa thế nào, người bạn bị ruồi bâu ra sao và đọc cho Bon nghe mẩu tin ngăn ngắn trên báo viết. Bon cứ bảo mẹ đọc đi đọc lại mẩu tin đó, và hỏi lung tung về bạn. Lúc mẹ bảo bạn không có quần mặc, áo thì bẩn, sữa thì không có để ăn. Mẹ hỏi Bon có tặng cho bạn 1 bình sữa để uống không? Bon gật gù bảo có, rồi Bon bảo mẹ:

Bon: Bạn không có chuần, Bon cho bạn chuần

Mẹ: Ừ, Bon cho bạn quần nhé

Bon: Bon lấy thanh chiếm đánh đánh…

Mẹ: Bon đánh ai, sao lại đánh?

Bon: Bon đánh ruồi, Bon bảo bạn vứt áo đi, Bon cho áo 

Mẹ: À, đúng rồi đánh ruồi cho bạn, áo bạn bẩn quá đúng không? Bon lại cho bạn cả áo nữa à, Bon ngoan quá…

Không hiểu như thế có phải là “đồng cảm” không nhỉ? Mẹ nghĩ chắc thỉnh thoảng mẹ phải kể cho Bon nghe những hoàn cảnh và cho Bon xem nhưng hình ảnh như thế để con có thể cảm nhận về xã hội này và thế giới này bao quát hơn.

Bức ảnh kinh hoàng được đăng trên báo  đây. Mẹ tìm thấy trên Tuổi Trẻ online cũng có bài này, nhưng dài hơn và nhiều thông tin hơn trên báo giấy.

Link bài viết http://tuoitre.vn/The-gioi/399125/Buc-anh-kinh-hoang.html

About admin2

Scroll To Top