Bé ơi ôi sao em bé thế! Chiếc tóc đuôi sam sao mà đẹp, đôi mắt vừa thơ ngây lại trong vắt. Mắt em yên lặng, nhìn thẳng và đôi mắt em ai biết được em đang nghĩ gì! Má em nứt nẻ nhưng mà đỏ hồng. Trời lạnh lắm nên Bé có một áo lông ấm dài đến đầu gối. Có cả chiếc ủng nâu xám như màu đất nhưng hình như em chẳng ấm được nỗi mồ côi của mình.
Hàm Anh
Có một cô bé sống ở ngôi nhà cùng bác thợ săn. Cô mồ côi từ tấm bé, được nhận nuôi từ nhỏ. Mọi người gọi là Bé. Cô đúng là bé thật. Người nhỏ xíu. Chiếc áo cũ được mẹ nuôi may lại khéo bên trong. Tóc tết đuôi sam ngắn cũn cỡn. Đôi mắt bé im lặng, đượm buồn. Hai má bé ửng hồng vì lạnh. Cái nhìn của Bé kì lạ, chăm chăm vào người khác. Trong ánh mắt ấy, chẳng ai biết được Bé đang nghĩ gì. Vật mà ai cũng thương Bé hết mực.
Minh Khuê
Bé là một cô bé nhỏ nhắn, gần như là bé nhỏ nhất làng. Bé có mái tóc nâu rối bù vì làm việc suốt ngày. Gương mặt nhỏ nhắn của Bé trong xoe, đôi má phúng phính, hồng hào. Đôi mắt Bé thật sáng, long lanh nhưng bao giờ cũng buồn. Cái miệng chúm chím của Bé nhỏ xinh, khi cười cũng chỉ nhỏ nhẹ.
Tâm Anh
Các bạn đã viết bài này sau khi lắng nghe đoạn đầu tiên của “Câu chuyện đêm Noel” (Thụy Anh, http://docsachcungcon.com/qua-cho-dem-noel/) miêu tả nhân vật “Bé”.
Bài viết hình thành dựa trên trí nhớ cũng như trí tưởng tượng riêng của mỗi bạn cho bài của mình. Các cô giáo đã sửa một số lỗi đế bài viết hoàn thiện hơn.