“Con trai người thắp đèn cửa sông” – Nguyễn Tùng Linh (Tuyển tập truyện ngắn hay Việt Nam tập 2, NXB Trẻ, 2014) là một câu chuyện thấm đượm tình cha con thời chiến.
Nhân vật chính là cậu bé Đạo con trai và bố cậu – người thắp đèn kỳ cựu ở cửa sông là ông Cẩn. Từ nhỏ, Đạo sống cùng gia đình người họ hàng và thỉnh thoảng hai bố con mới gặp nhau. Học hết lớp 7, cậu quyết định về sống cùng bố mình. Ông Cẩn được tặng danh hiệu chiến sĩ thi đua, được lên báo vì sáng kiến tiết kiệm dầu khi thắp đèn. Đạo rất tự hào về điều đó và cậu ôm khư khư tờ báo như bùa hộ mệnh.
Một đêm tháng năm, vầng trăng cong như cánh diều, Đạo ngủ thiếp đi, chân thò ra cả ngoài chõng nhưng cậu bừng tỉnh bởi những tiếng độngCô Hằng đã cùng các bạn nhỏ chơi một trò chơi rất thú vị. Mỗi nhóm sẽ gồm 5 bạn và tự quyết định tiếng động của nhóm mình là tiếng bom, tiếng súng đạn, tiếng gió, tiếng gió lào xào hay tiếng những con sóng nhỏ vỗ oạp oạp. Nhóm nào tiếng vừa hay, vừa đều sẽ giành chiến thắng.
Một số hình ảnh trong buổi đọc sách:
Giới thiệu tác giả
So sánh “Vầng trăng con như…”
Tiếng bom “Đoàng, đoàng, đoàng”
Tiếng súng đạn sẽ như thế nào?