Docsachcungcon.com: Trong cuộc sống quanh ta, có những điều tưởng chừng giản đơn, bình dị, nhưng lại ẩn chứa trong nó bao câu chuyện thú vị. Hãy thử hình dung, nếu bạn thấy một hòn đá nhỏ luôn được đặt trên bàn, bạn sẽ có thể có những suy nghĩ gì?
Cùng tưởng tượng và sáng tạo, mỗi bạn nhỏ lớp Nghĩ và Viết đã viết nên câu chuyện của riêng mình xoay quanh tình huống đó.
————————————————-
Câu chuyện hòn đá
Em nghe mẹ em kể rằng: Ngày xưa khi chưa có đồ để cọ lưng như bây giờ, người ta thường ra vách suối để tìm những hòn đá cuốn theo dòng nước để đem về tắm. Và bây giờ, mẹ em vẫn giữ lại một hòn đá như thế.
Hòn đá đó có hình bầu dục nhưng hơi méo mó một chút. Khi sờ vào nó, em có thể cảm thấy sự sần sùi và thô ráp. Nhưng em rất ghét nó. Buổi chiều khi đi học về, em đang đem cặp lên nhà, bước đến bậc thứ mười tám thì bị trượt chân vào hòn đá. Em ngã rất đau còn hòn đá thì chẳng có vết nứt nào. Nó cứng đến mức dùng rìu đập cũng chẳng hề hấn gì. Và chính hôm bị ngã ấy, em cũng không hiểu tại sao hòn đá ấy lại có mặt ở đây vì bình thường mẹ vẫn cất nó trong “chiếc hộp kỉ niệm”. Ồ! Thì ra, bé Thỏ, em của em đã lôi nó ra chơi và đánh rơi ở cầu thang. Thật buồn cười!
Khánh Nguyên (lớp Nghĩ và Viết 4-5)
Trên bàn của tôi có một hòn đá. Mọi người luôn luôn hỏi tôi tại sao lại nâng niu hòn đá đến vậy? Sao lại để nó trên bàn mà không để nó dưới đất? Tôi liền trả lời: “Nó không phải là một hòn đá bình thường, nó là một kỉ niệm vui vẻ của tôi”.
Tôi nói tiếp: “Khi đó tôi đi biển cùng cả nhà, lúc đầu tiên xuống biển tôi rất lạnh và sợ. Đột nhiên, một con sóng ập tới, tôi sợ đến phát khóc và ôm lấy ông tôi. Hình như ông tôi đang tìm cái gì đó ở đáy biển.
– A! Đây rồi! Ông chợt reo lên thật to. Rồi ông nói tiếp:
– Cháu không cần phải sợ gì cả nữa nhé.
Tôi ngạc nhiên hỏi:
– Tại sao hả ông?
Ông tôi chậm rãi giải thích:
– Cháu hãy tưởng tượng hòn đá là cháu. Hòn đá có thể đứng vững vậy cháu cũng có thể đứng vững.
Từ đó, tôi nghĩ mình dũng cảm hơn và đây cũng chính là lí do tôi nâng niu hòn đá này đến thế.
Đỗ Uyển Nhi (lớp Nghĩ và Viết 4-5)
Trên bàn làm việc của mẹ em có một hòn đá. Nó đã được đặt ở đó rất lâu rồi. Hòn đá có hình dáng khá kì lạ, nó có hình chữ S. Màu sắc của nó cũng khá đặc biệt như hình dáng: Có chỗ thì lốm đốm màu xanh, hồng tím, có chỗ thì kẻ sọc vằn. Một người ngồi ở bên trên mẹ em quay xuống hỏi: “Sao cô lại nâng niu hòn đá đó thế? Sao không để nó dưới đất mà lại để nó trên bàn?”.
Mẹ em liền trả lời rằng: “Vì hòn đá đó như một vật quan trọng, nó rất quý. Tôi không thể làm việc nếu thiếu nó. Có lần cả nhà tôi đi chơi biển, nó đã cứu mạng tôi trong một trận sóng.
Đó là lí do mẹ em luôn để hòn đá đó trên bàn. Em cũng rất coi trọng việc mẹ em đã làm. Và em đã hiểu ý nghĩa của hòn đá.
Đỗ Tôn Sa (lớp Nghĩ và Viết 4-5)
Trên bàn của bố tôi có một hòn đá. Nó có hình chữ nhật với màu nâu tươi, sáng loáng như viên bi. Nó rất cứng, có thể ném vào một chai bia nguyên vẹn đổ và làm méo nó. Bề dài 14 cm, bề rộng 8 cm, bề ngang khoảng 7 cm. Tựa như một cuốn truyện hình chữ nhật bình thường nhưng hòn đá đó có thể làm bất cứ thứ gì đó vỡ làm đôi. Nó được đặt trên bàn để trang trí.
Vĩnh Thịnh (lớp Nghĩ và Viết 4-5)
Hòn đá này rất kỳ lạ. Khác với những hòn đá khác, hòn đá này lại rất dẻo, mềm và dính nữa. Hòn đá ấy mà xanh thẫm pha nâu. Kéo không cắt được, máy khoan không khoan được ( vì nó quá dẻo mà!). Mọi người thấy hòn đá này kì lạ quá nên đã công bố: “Ai muốn mua hòn đá này thì phải trả 100 tỷ. Vì vậy mà các đại gia, tỷ phú đều từ chối mua hòn đá “thần thánh” này.
Thái Anh (lớp Nghĩ và Viết 4-5)
Không biết từ khi nào, hòn đá đã nằm trên bàn làm việc của bố em. Đó là một viên đá nhỏ nằm gọn trong lòng bàn tay giống một viên kim cương lấp lánh. Nó còn rất cứng và nặng nữa. Có lần, em thắc mắc hỏi bố: “Tại sao bố lại thích hòn đá này?”. Bố trả lời rằng: “Đây là một món quà của bạn bố tặng. Chú ấy đã phải lặn xuống biển để lấy hòn đá này. Đó là hòn đá rất đẹp”.
Nguyễn Vũ Minh (lớp Nghĩ và Viết 4-5)
Một hòn đá luôn được đặt trân trọng trước mặt mẹ tôi. Nó rất quan trọng. Trong một lần đi chơi, tôi và em gái đã nhặt được hòn đá khá đẹp này. Sau khi đi chơi về, cũng là ngày gần sinh nhật mẹ tôi, tôi đã quyết định tặng hòn đá đó cho mẹ. Bởi hòn đá đó đã đem lại niềm vui cho tôi và tôi tin rằng nó cũng sẽ đem lại niềm vui đến cho mẹ. Tuy hòn đá này không có giá trị như những món đồ khác nhưng mẹ tôi vẫn luôn trân trọng nó vì đây là món quà của con gái tặng.
Thùy Minh (Lớp Nghĩ và Viết 4-5)
Trong chuyến đi biển, ông tôi tìm được một viên đá có hình dạng kì lạ. Điều đặc biệt hơn, khi nhìn vào nó, ông lại nhớ về người con gái xinh như nàng tiên. Ông bước đi trên dải cát vàng và ngắm ngọn lửa tròn sắp nấp sau đỉnh núi. Dù rất muốn về với người con gái đó thế nhưng ông còn rất nhiều việc. Người con gái đó là một người thông minh, trí tuệ. Thế rồi họ viết thư chia sẻ với nhau những niềm vui, nỗi buồn của mình. Nhiều năm sau, ông tôi trở lại và mang hòn đá đó về. Viên đá như cây cầu nối giúp ông bà tôi trở thành một cặp đôi đẹp.
Phương Linh (Lớp Nghĩ và Viết 4-5)
Một ngày, lớp tôi có trận bóng đá giao hữu với lớp A7 và chúng tôi đã thắng, Tôi vui quá, vội trở về khoe với cả nhà. Do không chú ý, tôi đã vấp phải một hòn đá. Tuy tôi rất đau nhưng khi cầm hòn đá lên, tôi cảm thấy nó rất mát. Nó khiến tôi quên hết mọi đau đớn. Nó mát một cách kì lạ, thậm chí cả những ngày sau đó vẫn mát. Ngắm nhìn, tôi thấy hòn đá tròn, màu vàng ngọc trai và rất bóng. Nó cứ như một hòn đá phép thuật vậy. Thế là từ đó, tôi cất giữ và luôn để nó ở góc học tập để mỗi khi nhìn vào tôi đều cảm thấy dễ chịu.
Minh Tuấn (Lớp Nghĩ và Viết 4-5)