Ngày khai trường, đi qua nhiều trường ở đây thấy đúng là một ngày hội, nhất là tiểu học. Chỉ có điều gánh nặng đè lên vai phụ huynh nên giảm bớt mới phải. Khi mà nhà trường buộc em nào cũng phải mua 1 quả bóng bay 10000đ. Khá giả thì không nói, nhưng còn nhiều gia đình có bao nhiêu nỗi lo toan khi năm học mới bắt đầu, đủ thứ tiền phải nộp, nhất là nông dân và bà con lao động nghèo. Tiếng là bậc tiểu học không phải đóng học phí nhưng thực ra số tiền phải nộp cũng ngang ngửa với các cấp học khác
Có phụ huynh sau khi trao cho con quả bóng mới móc ví trả tiền trong ngỡ ngàng vì quá đắt. Thời cơ của người ta mà, tội gì không chém. Những quả bóng đó chốc nữa sẽ được thả bay lên trời xanh, đẹp thì có đẹp nhưng thật là lãng phí trong khi người ta kêu gọi tiết kiệm. Hỏi có khác nào đốt pháo đâu?
Vào năm, đến khoản nộp giấy vụn nữa, mới chưa hết học kỳ 1 đã em nào cũng phải nộp 5 kg giấy vụn. Tiếng là “vụn” nhưng chỉ thích giấy vở, bìa vở và các-tông không lấy. Thử hỏi vở cả năm học đã được đủ 5 kg hay chưa?Thế là có đứa thì cha mẹ xin ở cơ quan. Có đứa thì đi mua của đồng nát. Đứa bí thì lấy những quyển vở còn rất nhiều giấy trắng của năm học trước đem cố cân cho đủ. Ai được lợi? Nhà trường? Hay mấy bà đồng nát? Vậy việc gì mà phải loanh quanh thế hả Ông nhà trường? Cứ bảo nộp tiền cho nhanh có hơn không? Ông bảo đó là cách giáo dục con người ta tính kiệm ư?
Lại nhớ ngày còn bé, cũng vì phong trào kế hoạch nhỏ mà bọn trẻ chúng tôi thành đứa ăn cắp lúc nào không hay. Đầu tiên là đi cậy mảnh chai cắm trên các bờ tường để bảo vệ cơ quan, nhà máy… Sau thấy ngon ăn nên buổi trưa không ngủ, rủ nhau đi ăn trộm về bán để ăn quà cho đến khi cha mẹ phát hiện mới thôi. Có đứa bé quá, mới lớp Một. lớp Hai thì đập vỡ chai nước mắm của mẹ để có cái mà nộp. Nó có biết đâu rằng nước mắm hồi đó quý lắm, mẹ nó mà biết thì đòn chết. Nhưng chỉ lũ con nít ở nhà mới hiểu mà thôi. Thế là được hai bài học: ăn cắp và nói dối. Gõ đến đây tôi vẫn thấy mình cay sống mũi.
Tại ai?