Home / Bài Viết / Người bạn ” đặc biệt” của gia đình em

Người bạn ” đặc biệt” của gia đình em

Mùa hè năm ngoái, em được bố mẹ cho về quê thăm ông bà ngoại. Ở nhà, ông nuôi một chú chó tên là  Tun. Ông mua nó từ hồi em còn bé xíu và chú cún chỉ to bằng bắp chân của em. Vậy là bây giờ nó đã rất cao lớn.

Tun được khoác lên mình một bộ lông màu vàng óng mượt, đôi mắt sáng như hai hòn bi ve. Những chiếc tăng nhọn hoắt. Mỗi khi nó sủa dể lộ hàm răng trông rất hung dữ. Tuy vậy, Tun lại là người bạn thân thiết của gia đình em. Mỗi khi có ai về là nó lại nghoe nguẩy cái đuôi mừng rỡ.

anh nguoi ban nha em

Ảnh: minh họa

Còn nhớ, có lần gia đình em đang quây quần bên mâm cơm thì bỗng nghe thấy tiếng sủa inh ỏi của nó rất rất khác ngày thường. Ông em liền ngó ra ngoài thì thấy cánh cổng bị mở toang. Ông vội chạy ra đóng cổng và hỏi:”Có ai vừa vào nhà mình à?”. Nó liền sủa như muôn khẳng định điều đó. Mỗi khi làm việc gì tốt là Tun lại được thưởng một khúc xương. Đó là món ăn mà Tun rất thích. Buổi tối, nó cuộn mình vào góc tường và lim dim đôi mắt. Nhìn nó, ai cũng tưởng nó đã ngủ say nhưng khi có tiếng động lạ, nó lại choàng dậy.

Tun như là một thành viên quan trọng của gia đình em. Em rất thích nó.

Thẩm Khánh An (lớp Nghĩ và Viết 4-5)

About admin2

Scroll To Top