Home / Tư vấn - Chia sẻ / Bố và con gái

Bố và con gái

Cháu chào cô Thuỵ Anh.

Cháu có câu hỏi hơi “ngố” một chút, nhưng thật sự cháu đang rất băn khoăn về mối quan hệ của cháu với bố. Bản thân cháu thì không vấn đề gì, nhưng gần đây cháu thấy bố cháu hay buồn, cũng hay bực tức vô cơ. Hôm vừa rồi, hình như bố uống rượu nên mới nói thật với cháu rằng bố buồn vì thấy cháu không gần gũi với bố như trước. Bố lại còn bảo trước đây có gì cháu cũng nói chuyện với bố, nhưng cả năm nay rất ít khi cháu làm việc đó. Cháu thấy điều bố nói có ý đúng, nhưng quả thật giờ cháu đã lớn hơn, có nhiều cái khó nói với bố là với mẹ. Nhưng điều đó không có nghĩa là cháu không yêu bố hay xa lánh bố. Vậy cháu cần làm gì để bố hiểu cháu hơn và không cảm thấy buồn nữa ạ?

Cháu cảm ơn cô ạ.

Nguyễn Kim Liên (Chung cư Mai Xuân Dương – phường Đông Thọ – TP. Thanh Hoá –Thanh Hoá)

——————–

Kim Liên thân mến,

Đọc thư em, cô mỉm cười nghĩ đến câu chuyện giữa bố và con gái mà cô cũng từng có. Ngày con gái còn bé, ông bố nào cũng cưng chiều con theo cách của mình. Và hạnh phúc của bố là có con ríu rít bên cạnh, tin cậy kể chuyện, bày tỏ tình yêu vô điều kiện bằng bức tranh vẽ, bàn tay vuốt tóc, đấm lưng, bằng lời trẻ ngây thơ, chân thật.

Nhưng rồi cũng sẽ đến lúc con lớn lên, có khoảng cách hơn với bố, hay đôi khi thích đi với bạn bè hơn là chuyện trò cùng bố. Đúng ra, bố em cần biết “quy luật” này (ai cũng thế mà!) để hiểu em, không trách em, kiên nhẫn chờ đợi khi em cần hỗ trợ… Nhưng cũng có những ông bố không biết, không ngờ tới điều này – ông không chấp nhận được cảm giác không còn đứng vị trí số một trong trái tim con, không được bao bọc, che chở cho con trong mọi khoảnh khắc sống… Vì thế mà bố chạnh lòng, bố buồn…

anh bo va con gai (2)

Bố và con gái (ảnh: internet)

Nếu mình đã hiểu được nguyên do sâu xa – từ tình yêu giản dị của bố với con gái, từ mong mỏi được là chỗ dựa của con, được con chia sẻ – mình cũng sẽ khéo léo hỗ trợ bố được, em nhỉ?

  1. Em hãy làm bố yên tâm, khẳng định vị trí của người cha trong lòng mình. Có nhiều cách, hẳn em sẽ tự nghĩ ra được. Chẳng hạn, mua tặng bố một cuốn sách về tình cha con kèm mấy chữ đề tặng thân thương. Hoặc đôi khi nhắc lại kỷ niệm: “Con nhớ… ngày xưa, có lần…”. Hay nấu một món ăn bố thích vào ngày lễ, ngày sinh nhật; tự làm tặng bố một món quà ngộ nghĩnh và ý nghĩa…
  2. Đôi lúc, em cũng có thể chủ động rủ bố cùng xây dựng một “bí mật” giữa hai bố con: cùng làm mẹ bất ngờ nhân dịp ngày lễ; cùng đi xem phim, kịch mới…
  3. Em có thể mua tặng bố cuốn sách viết về tuổi của các em – tuổi teen, khủng hoảng tuổi mới lớn, với lời nhắn nhủ, rằng bố đọc để hiểu và thông cảm cho con hơn.
  4. Em có thể tâm sự với mẹ hay một người bạn thân của bố mẹ, của gia đình, để họ giúp em giải toả băn khoăn cho bố. Đôi khi đơn giản chỉ là việc họ kể câu chuyện của chính mình hoặc các trường hợp khác (“Con gái tôi dạo này đúng là tuổi teen, tối ngày chỉ chat chit bạn bè, bố mẹ gọi cũng không quan tâm…)… Khi nghe chuyện của “nhà người ta”, bố em sẽ hiểu quy luật phát triển và các mối quan hệ mới mẻ của tên mà mỉm cười: “đúng y như nhà tôi!)…
  5. Em hãy vượt qua sự vô tâm của mình bằng việc lưu ý đến sự bày tỏ, thể hiện tình cảm nhiều hơn với cả bố lẫn mẹ. Do mình không để tâm thôi chứ nếu biết lên “kế hoạch” rõ ràng thực hiện các việc làm bày tỏ, cảm giác hẫng hụt của bố sẽ dần tan biến.
  6. Đừng quên thi thoảng nhờ bố một việc gì đó mà bố làm giỏi, để bố thấy “con mình tin tưởng mình”.

Cô nghĩ, bấy nhiêu cũng đã đủ để cảm giác buồn và ấm ức của bố dịu đi. Bố và con gái sẽ lại tiếp tục đồng hành cùng nhau trong cuộc sống, chia sẻ chân thành và biết tha thứ cho nhau. Vui bạn bè là tuyệt vời, nhưng đừng coi nhẹ việc làm ra kỷ niệm với cha với mẹ, em nhé!

Bố của cô mất đột ngột khi cô tròn 18 tuổi. Cô đã ân hận biết bao khi nhớ, có lần bố cô rủ cô cùng đến nhà người bạn của gia đình mà cô đã từ chối, chỉ vì mải buôn chuyện với bạn. Cô còn ân hận nữa là cô chưa từng nấu trọn vẹn một bữa cơm ngon mời bố, cũng chưa từng nói hay viết ra cái câu mà hẳn ông bố nào cũng mong đợi, tự hào, và sống phần nào vì điều đó: “Con yêu bố!”.

Cảm ơn em đã gửi băn khoăn của mình tới cô, cho phép cô chia sẻ cùng bố con em. Cô mong và tin rằng, nối buồn của bố sẽ nhanh chóng qua đi, còn kỷ niệm giữa bố mẹ và con sẽ đầy lên theo năm tháng!

Cô Thuỵ Anh.

About admin2

Scroll To Top