Mở đầu câu chuyện, độc giả đến với một lớp học lạ thường. Nơi mà học sinh trả lời phép toán bằng tiếng sủa, lớp trưởng lấy khăn lau, thước bằng mõm. Hóa ra đó chính là một tiết mục biểu diễn trong đoàn xiếc. Lớp trưởng là chú chó Nhật Krachie, chú chó có khả năng hiểu tiếng người rất tốt.
Trước khi đến với ánh đèn sâu khấu, đến với cô chủ Thúy Ngọc và lớp học học đặt biệt, Krachie đã trải qua một hành trình đầy giông bão. Cậu sinh ra cùng lứa với người anh trai trong một gia đình người Khơme ở nước Cămpuchia. Hai anh em đã có những tháng ngày sống yên ả, cùng chơi đùa hạnh phúc bên gia mẹ và gia đình chủ. Thế rồi như một lẽ tất yếu, chú cún con nào lớn cũng sẽ được đem bán, cho hoặc tặng nên Krachie sớm chia li anh trai. Sau đó, vì chiến tranh nên cả gia đình cô chủ phải rời bỏ ngôi nhà. Các biến cố cứ ập đến, và chú cún thành thị đã rơi vào tay một lão trưởng thôn xấu xa. Krachie đã sống một quãng thời gian “chịu roi vọt, không được ăn một bữa no, không được rong chơi dù chỉ một buổi, trong khi chỉ vượt những khoảng ruộng là đã đến được vùng đất tự do” nên vì thế cậu là tìm mọi cách trốn thoát nhưng không thành công. Cuộc sống của cún con vô cùng cực khổ, không hề sung sướng chút nào khiến sức khỏe bị giảm sút trước khi đến gánh xiếc hiện tại. Thật may mắn vì với người chủ mới, cậu được chăm sóc nên dần hồi phục, được học và có thể biểu diễn xiếc. Krachie và những người bạn đã chứng minh rằng loài chó không chỉ biết làm cảnh mà còn biết làm việc chăm chỉ nữa.
Một số hình ảnh trong buổi đọc sách:
Bài viết: Cò Trắng, ảnh: Ngọc Quyên