Chiều nay mình đi học về, mình thấy bố vác trên vai một con tuần lộc non. Khuôn mặt của con tuần lộc non trông rất đáng yêu. Khi thấy bố vác con tuần lộc vào nhà con tuần lộc cứ kêu: “Ư, ứ, ư, ứ” như muốn nói: “Tôi đang bị mất mẹ”. Hóa ra con tuần lộc non này cũng mất mẹ như mình. Trên khuôn mặt của con tuần lộc biểu lộ sự nhớ mẹ. Mình thương nó quá. Không biết nó có nhớ mẹ không đây? Khi ở bên Số Một mình cảm thấy Số Một như là một người bạn và là người luôn chia sẻ những lúc mình buồn.
Đây là bài viết của bạn Chí Hiển lớp Nghĩ và Viết (nhóm các bạn lớp 4,5).Chí Hiển đã viết bài này sau khi đọc “Câu chuyện đêm Noel” (Thụy Anh,). Bài viết hình thành dựa trên cảm nhận riêng của Chí Hiển .