Home / Bài Viết / Không được thả diều trên đồi

Không được thả diều trên đồi

Docsachcungcon.com: Đoạn kết của câu chuyện “Yêu thương không thành lời” (trích “Đánh vẫn hai chữ yêu thương”, Đào Mạnh Long, NXB Kim Đồng, 2016) của một bạn nhỏ trường phổ thông Archimedes sau khi tham dự buổi đọc sách cùng các cô giáo.

Tối hôm đó khi Hưng đi ra một cách thong thả thấy cứ thiếu thiếu cái gì mà nghĩ đi nghĩ lại chẳng được bèn đi loanh quanh thì nhìn thấy những vì sao tỏa sáng làm nhớ đến chiếc bật lửa. “Ôi chao mình đãng trí quá đi mất, Có một chiếc bật lửa thôi mà  cũng quên. Ông đã tin tưởng vào mình rồi thì phải đành quay lại lấy“. Hưng tự nhủ với bản thân vì đã thân quen nên cậu tự tin chạy vào.

Khi đang đi ra, những làn sương mù mịt trắng xóa che kín đường, chắn tầm nhìn  của cậu ta. Chợt cậu nổi da gà giật mình, khiếp hãi bởi tiếng la hét: “Aa…a…cứu tôi” cứ thế một hồi lâu. “Chẳng lẽ nó là ma chăng?” Hưng thốt lên vẻ lạ lùng, co rúm ró lại. Anh Kiên ở ngoài đợi mãi mà chưa thấy Hưng chạy ra. Cậu bé vẫn còn đang sợ chưa kịp nói lời kêu cứu thì anh Kiên cầm chiếc đèn pin buổi trưa chạy vào tìm cu Hưng, đó là chiếc đèn mà cậu chơi làm hình con vật với lũ bạn ở trường . Hưng nắm chặt tay ông bạn thả diều, kể lại sự việc mình vừa gặp. Kiên giải thích:”Không phải lo đâu, chẳng qua vừa nãy có con mèo chạy qua thôi. Khoa giật bắn mình hét lên một tiếng to thôi mà, hoàn thành việc là tốt lắm rồi. Chú bạn cũng dũng cảm phết đấy! Mà cũng muộn rồi, về ăn cơm kẻo ông lo. Mai gặp lại sau.” Từ đó Hưng đã vượt qua chính mình, nỗi sợ hãi không còn chút lo toan và tiếp tục đam mê chơi diều  ấp ủ bấy lâu nay.

Minh Anh (lớp 5 trường phổ thông Archimedes )

minh-anh-tha-dieu

Ảnh sưu tầm

About admin2

Scroll To Top