Home / Bài Viết / Một lần không vâng lời

Một lần không vâng lời

(Truyện ngắn của Vũ Phạm Bảo Anh, 13 tuổi)

Bìa rừng Bạch Liễu là nơi có hai mẹ con nhà Thỏ đang chung sống với nhau. Vì bố Thỏ mất sớm vào một lần đi kiếm ăn trong rừng nên giờ đây việc gia đình chỉ đè hết lên đôi vai gầy gò của mẹ Thỏ. Sáng nào, bà cũng dậy thật sớm để đi làm thuê và tối muộn mới về đến nhà, để Thỏ con bé bỏng ở lại một mình. Trước khi đi, bà luôn nhắc nhở con:

– Thỏ con ở nhà ngoan nhé. Cà rốt ở trong chạn tủ, đói thì cứ lấy ra mà ăn, xong nhớ dọn dẹp cho sạch sẽ. Tối muộn mẹ mới về nên cứ đi ngủ luôn, không cần phải chờ. Và quan trọng nhất, đi đâu thì đi nhưng phải gần nhà, nhất là không được vào rừng buổi tối. Thỏ con của mẹ làm được đúng không nào?

Ngày nào cũng lặp lại như vậy và Thỏ con chưa bao giờ trái lời mẹ lần nào. Thỏ thương mẹ vất vả, không muốn làm cho mẹ buồn nên cô bé luôn dọn dẹp nhà cửa gọn gàng và ngăn nắp, bài tập mẹ giao lúc nào cũng hoàn thành đầy đủ đúng thời hạn và luôn luôn nghe lời chỉ bảo làm mẹ Thỏ cũng bớt lo lắng phần nào. Tuy nhiên, hôm nay, sau khi mẹ Thỏ vừa bước ra khỏi cổng thì Nai – bạn thân nhất của Thỏ gọi đến thông báo về bữa tiệc sinh nhật của mình. Thỏ băn khoăn lắm, cô bé thầm nghĩ nhà Nai thì xa, sâu tít tận trong rừng mà bữa tiệc lại không biết kéo dài bao lâu. Vậy là không đi được rồi. Nghĩ vậy, cô bé nói với Nai:

– Xin lỗi Nai nha nhưng mẹ mình bảo là không được đi vào trong rừng. Chắc là mình không đến dự được tiệc sinh nhật của bạn rồi.

Nai nằn nì:

– Thỏ à, cậu đến nhà mình không biết đã bao nhiêu lần rồi, đường đi thế nào chắc cậu vẫn còn nhớ rõ. Nếu trời tối quá thì nhờ mẹ mình đưa về, có gì mà phải lo nghĩ. Yên tâm đi, mẹ cậu sẽ không biết được đâu.

Thỏ lúc đầu còn từ chối, nhưng sau khi nghe lí lẽ của Nai thì nghĩ lại: “Mẹ đưa mình đến nhà Nai thăm bao nhiêu lần rồi, mà cậu ấy lại còn là bạn thân nhất của mình. Thôi thì, mình sẽ xin về sớm, như vậy thì mẹ cũng không biết mình đã đi vào rừng đâu.” Với ý nghĩ đó, Thỏ vui vẻ gói quà sinh nhật và đi thẳng đến nhà Nai.

Bữa tiệc sinh nhật đã diễn ra rất vui. Có rất nhiều bạn của Thỏ cũng đến như Dê, Lợn,Gõ Kiến và vô số những người bạn mới. Đến giữa buổi tiệc, chiếc bánh sinh nhật cao hai tầng làm từ mật ong ngọt lịm được mang ra và ai ai cũng đánh chén đến no căng cả bụng. Bữa tiệc vui đến nỗi mà chỉ khi các khách khứa đã bắt đầu về hết thì Thỏ mới nhận ra, Mặt trăng đang chuẩn bị thay ca cho Mặt trời. Thỏ ngại nhờ cô Nai vì thấy cô vẫn còn đang bận rộn dọn dẹp tàn dư của bữa tiệc nên đành tự về nhà.

Trời tối dần. Thỏ vừa đi vừa cầu mong sao cho ông Mặt trời không đi ngủ quá nhanh. Thế nhưng bây giờ, giữa cánh rừng bạt ngàn cũng chỉ còn lại ánh nắng le lắt của Mặt trời và hình ảnh đáng sợ của các lùm cây. Đâu đó quanh đây đã bắt đầu tiếng kêu của những con thú đêm đói mồi và thậm chí cả tiếng súng. Không lâu sau đó, ánh sáng cũng chỉ là hão huyền khi giờ đây bóng tối đã bao phủ lên mọi vật. Thỏ nước mắt lưng tròng, tay chân run cầm cập bởi cái lạnh của sương đêm, hét thật to “Mẹ ơi”. Lẽ dĩ nhiên, không có tiếng đáp trả lại.

anh mot lan khong vang loi

Thỏ mẹ và thỏ con (ảnh: internet)

Bây giờ, Thỏ mới thấm thía được lời khuyên và thấy yêu mẹ biết bao. Từ lúc bố mất, mẹ đã phải gánh chịu, lo toan bao nhiêu công việc trong gia đình. Thỏ thấy ân hận vì đã không thể nhìn thấu nỗi buồn của mẹ. Cô bé cứ vừa đi vừa tự trách mình, không để ý rằng có một bóng đen đang tiến lại gần. Bóng đen ấy từ từ đặt cánh tay lông lá đầy vuốt sắc nhọn lên vai Thỏ con bé bỏng làm cô bé hét lên một tiếng thất thanh và quay mặt lại. Ôi may quá, hóa ra là bác Gấu kiểm lâm của khu rừng đây mà. Bác Gấu rất hiểu chuyện, ngay lập tức đưa Thỏ về và bàn giao cho người mẹ đang mòn mỏi trông ngóng, lo sợ là con mình sẽ xảy chuyện gì ở trong cánh rừng đáng sợ kia. Mẹ Thỏ lập tức cúi lạy, cảm ơn bác Gấu. Bác ôn tồn bảo mẹ Thỏ:

– Chúng ta đây cũng là chỗ thân quen, giúp nhau là lẽ thường. Chỉ có điều, lần sau chị phải quản lý con mình cẩn thận hơn nhé, trẻ con ra ngoài giờ này là không tốt đâu.

Hôm ấy Thỏ không bị mẹ mắng nhưng Thỏ biết mẹ buồn. Cô bé tự hứa với bản thân rằng, sẽ không bao giờ trái lời mẹ một lần nào nữa

Vũ Phạm Bảo Anh

About admin2

Scroll To Top