Home / Thơ - truyện / Nhã Thuyên và nhóm Nhiệt Đới

Nhã Thuyên và nhóm Nhiệt Đới

Nhiệt Đới là một nhóm sáng tác – trao đổi Văn học thiếu nhi, được thành lập tháng 6/2008 với mong muốn tạo dựng một không gian mở đăng tải (phi lợi nhuận) các sáng tác mới và trao đổi về văn học thiếu nhi thông qua mạng internet. Từ 6-6-2010, Nhiệt Đới sẽ không hoạt động riêng biệt như một nhóm tác giả nữa, mà đã có sự tương tác cùng những đối tượng mà văn chương của họ hướng đến. Đó là sự liên kết giữa Nhiệt Đới với CLB Đọc Sách Cùng Con, tạo điều kiện cho sự tác động tương hỗ giữa người sáng tác và người đọc, nhằm song song thúc đẩy văn hóa đọc ở trẻ (trong gia đình), đồng thời kích thích lực lượng sáng tác cho thiếu nhi, đóng góp cho nền văn học Việt Nam đương đại.

Xin giới thiệu với bạn đọc một gương mặt tác giả viết cho các em – nhà văn Nhã Thuyên, người chủ trương đứng ra “chèo lái” tiến trình hoạt động của nhóm Nhiệt Đới.

Nhã Thuyên

Sinh năm 1986, hiện viết văn, làm báo tại Hà Nội.

Đã xuất bản: “Viết”, nxb Văn học, 2008

Sắp xuất bản: “Chạm mặt sống”, thơ, NXB Văn học, 2010

“Tôi vẫn còn thuộc khá nhiều thơ Võ Quảng, Phạm Hổ, Xuân Quỳnh. Những bài thơ đẹp, vui mà vẫn giàu suy nghĩ lẫn tưởng tượng, nhiều quan sát sống động. Nhưng thơ thiếu nhi hôm nay không thể cứ cố gắng (trong sáng) như cũ, khi cái trong sáng của thiếu nhi hôm nay đã khác xưa rất nhiều. Tôi rất tránh thứ thơ cưa sừng làm nghé, cố gắng “ngây thơ”. Tôi muốn tìm kiếm sự mơ mộng và trìu mến cuộc sống bằng cái trong veo vui thích và vẫn giàu suy tư trong ngôn ngữ. Khoảnh khắc được trở lại là đứa trẻ ngày xưa rất hiếm”.

Giữa mây và đồng mùa xuân

 khi tôi ngồi một mình

đừng nghĩ tôi đang buồn

có những tiếng thở khẽ trong lòng và trong cỏ, dưới tay và bàn chân tôi mềm như bánh bông lan

con sâu non trắng nõn nằm gọn trong búp cỏ úp lại như búp tay như bông hoa xanh

hương nhãn thơm thơm ướt sương trên môi tôi trên bàn tay và mắt tôi trong veo

tôi nằm úp xuống cỏ

chẳng nói gì nhưng cỏ biết

cỏ tơ đẹp đến nỗi con nghé con không ăn mà mải ngắm rồi luống cuống hít hà như hít hơi ấm bụng mẹ

cả không gian cuộn cuộn màu biêng biếc

mây như những cuộn len rối gió đang đùa nghịch

đừng nghĩ tôi đang buồn

đừng nghĩ tôi đang buồn

đừng nghĩ tôi đang buồn

chỉ là đang mơ mộng

 trong mùa xuân thôi

bông cỏ biết tôi ngồi yên, nhưng rung rinh và vui

3/2009

Tôi là cậu bé của cánh diều

 Tôi là cậu bé của cánh diều

Tôi bú no sữa gió

Bay đến nhà bác Mặt Trời

Bác Mặt Trời đãi tôi một đĩa bánh thơm giòn mùi nắng

Bay đến nhà chị Mặt Trăng

Chị Mặt Trăng mùa mưa đi vắng

Mây coi nhà đãi một ngụm mật ong

Cuối chân trời: nhà một anh Sao Bé

Cửa hé

Nháy mắt với tôi mời mọc

Một cuộc bay

Cánh diều của tôi mở cánh mải miết và đôi mắt lúc nào cũng thức

Những giấc mơ của tôi nao nức

Bay bay bay…

Tôi là cậu bé của cánh diều

Mẹ đã sinh tôi trên đôi cánh ấy!

Đôi khi tôi thả chân trần xuống một bờ cỏ xanh êm

Và đậu trên ngọn núi yên lành ngắm trời đêm

Ngậm ngọt thơm bầu vú phồng căng sữa gió

Tôi thích Cao và Xa, không sợ Bóng Tối, vì mẹ tôi ở đó…

24.02.2010

 

Người bạn Gió

Cậu ấy viết những bài thơ

Không vần

Nhưng đầy nhạc điệu

Nhạc điệu dập dìu qua những vòm cây

Cậu ấy nói về màu sắc

Bằng những màu sắc khác

Màu vàng đến từ một vùng nắng rất xa và nhiều hoa mướp

Màu xanh từ một chiếc lông chim trả múa lượn trên không trung

Màu trong vắt từ một viên bi trong cỏ rối

Cậu ấy cũng khóc

Đôi khi buồn

Cậu ấy giận dữ ư?

Khi nỗi buồn của rừng cây trơ trụi không được an ủi…

Khi biển đêm cuồng nộ nỗi thất vọng

Cuộc sống ngày thường của cậu, giản dị thôi

Là nụ hôn

Rất êm…

25.04.2010

About admin2

Scroll To Top