Nếu ai đã từng xem bộ phim về chú nhóc Emil, hẳn sẽ đồng ý với mình đây là một bộ phim tuyệt vời. Bây giờ được đọc sách nữa!
Mình còn nhớ cậu bé Emil tinh nghịch chỉ vì muốn húp nốt một thìa súp thịt bò mà đã chui hẳn đầu mình vào liễn súp đến nỗi bố mẹ phải đưa đến nhà bác sĩ. Nhưng sau khi đã thoát khỏi chiếc liễn, cậu lại muốn chỉ cho em gái cách mình chui vào như thế nào và một lần nữa đầu cậu lại nằm trong liễn súp. Hình phạt mà bố mẹ quy định cho cậu là cậu sẽ phải tự vào xưởng mộc đóng cửa suy nghĩ về những gì mình đã gây ra. Nhưng Emil đâu phải là một cậu bé chịu đựng được điều đó, cậu bé lấy gỗ và bắt đầu đẽo các hình nhân đến nỗi mà cứ mỗi lần bị nhốt sau đó thì cậu đẽo hình nhân càng nhanh và càng đẹp hơn. Emil muốn cho em gái Ida nhìnt hấy thị trấn Miriannelund, cậu đã buộc em gái vào dây và kéo lên cột cờ đến nỗi mà khách đến nhà lại tưởng nhà cậu treo cờ Đan Mạch vì cô bé mặc một chiếc váy đỏ trắng mới tinh. Emil còn dùng một chiếc bẫy bắt chuột nhưng cậu lại đặt chiếc bẫy đó ở chỗ bố để giầy cạnh giường, và đương nhiên thì chỉ có ngón chân cái của bố là bị sập bẫy thôi. Mà trong phim thì cậu bé còn đặt hẳn một xô đựng đầy cua vào chỗ bố để giầy vì giận bố.
Emil nghịch là thế, nhưng cậu bé cũng rất đáng yêu và là một đứa trẻ có tấm lòng nhân hậu. Emil đã mời tất cả các cụ già trong trại tế bần đến nhà mình vào ngày Giáng sinh để dự tiệc khi bố mẹ đi vằng và tất nhiên cậu lại tiếp tục được làm một việc quen thuộc:đẽo hình nhân bằng gỗ. Em còn giúp cô Lina nhổ chiếc rằng hàm sâu, nhưng có lẽ theo cách chẳng giống ai, cậu buộc chiếc răng sâu ấy vào một sợi dây rồi lại nối sợi dây ấy vào xe ngựa . Và còn rất rất nhiều chuyện về cậu nhóc Emil tinh nghịch này nữa.
Nhắc đến bộ phim về Emil, lại nhớ những khoảng thời gian được xem những bộ phim thiếu nhi rất tuyệt, ngây thơ, trong sáng và yên bình. Nơi cậu bé Emil sinh sống là một ngôi làng yên bình, với những ngọn đồi xanh, những trang trại rộng lớn, những quả anh đào chín mọng, những cô bé cậu bé dễ thương mút kẹo v.v… Bây giờ được ngồi đọc lại cuốn truyện “Lại thằng nhóc Emil!” mình thấy sao mà tuyệt đến thế, tuổi thơ với những kỉ niệm đẹp, sự ngây thơ thú vị của trẻ con làm sao tìm thấy được. Đã có lúc, mình mơ được giống cô bé Laura trong bộ phim “Ngôi nhà nhỏ trên thảo nguyên”. Được như Laura, mút những cây kẹo như bút chì, được chạy nhảy tung tăng trên những cánh đồng cỏ, được hái những trái táo chín đỏ, được ra bờ suối , được cưỡi ngựa trên thảo nguyên bao la. Thật tuyệt làm sao! Cũng có lúc được mơ sống ở ngôi làng yên bình xinh xắn của Emil, được cùng tham gia những trò chơi tinh nghịch của cậu bé. Hẳn sẽ rất vui và sung sướng .
Đến bây giờ, những bộ phim thiếu nhi đã trở nên quá thực dụng còn truyện thiếu nhi thì nhiều thật đấy, nhưng cũng phải lựa chọn kĩ và cẩn thận thì mới mua được truyện hay. Và ngày thứ 2 đầu tuần may mắn khi đã trông thấy cuốn “Lại thằng nhóc Emil!”
Belaya Zima