Một hôm có một hòn đá đen sì nằm ở trên bàn với một chiếc khăn trắng. Chiếc khăn nói:
– Anh đen sì như vậy mà sao chủ nhân lại có thể thích anh được chứ?
Hòn đá nói:
– Dù tôi suốt ngày nằm trên bàn nhưng tôi lại mang một kỉ niệm.
– Kỉ niệm á? Khăn trải bàn ngạc nhiên.
– Ừ, thực ra tôi từ mỏ than. Sau đó, người thợ mỏ bị sập hầm và qua đời. Sau khi nhấc thi thể của anh ta lên, người ta thấy anh ta nắm trong tay một viên đá. Đó chính là tôi. Sau đó tôi được gửi về gia đình nạn nhân. Vì vậy, dù tôi không làm gì nhưng vẫn ôm ấp một kỉ niệm đẹp của người thanh niên đó.
Chiếc khăn chợt khóc và nói:
– Tôi hiểu vì sao cậu ở đây rồi.
Minh Nhật (Lớp Nghĩ và Viết 4-5)
Ảnh sưu tầm