Docsachcungcon.com: Không ít người loay hoay khi cầm bút viết, trăn trở trong mối băn khoăn viết sao cho hay, cho sắc, cho hấp dẫn…Ấy thế rồi từ sự cầu toàn hay vì nỗi e ngại mà họ buông bút, họ sợ viết đến lạ. Đối với các bạn nhỏ lớp Nghĩ & Viết, bài văn hay nhất có lẽ bài văn viết về điều đã và đang hiện hữu hay thậm chí dù là tưởng tượng, hình dung nhưng nó cũng rất gần, rất thân thuộc với các em.
Xin mời bố mẹ và các bạn cùng đọc và chia sẻ câu chuyện về những chú cún đáng yêu của các bạn lớp Nghĩ & Viết 4-5.
——————–
Gia đình tôi vừa đón thêm một thành viên mới. Đó là một chú cún con. Khi mới gặp chú, mẹ tôi đã nghĩ luôn cho chú một cái tên rất hay và ý nghĩa đó là Lucky. Lucky là cái tên mà tôi cho rằng rất hay và Lucky có nghĩa là may mắn. Chúng tôi rất hi vọng, chú sẽ mang lại rất nhiều điều may mắn cho cả gia đình tôi. Chú có bộ lông trắng, xoăn xù như những sợi mì tôm xoắn tít. Chú có cái đầu nho nhỏ, cưng cứng, nhưng trong đó lại chứa đựng nhưng thứ mà dễ thương nhất của chú. Chú có mái tóc dài xõa đến tận mắt nên hôm nào mẹ em cũng cẩn thận buộc cho chú một cái chỏm tóc xù xì được nhuộm màu xanh ở trên đỉnh đầu. Hai cái tai của chú dài rủ xuống tận má cũng được nhuộm màu xanh nước biển và sờ rất thích. Đôi mắt chú long lanh và tròn xoe như hai viên ngọ đen láy. Đôi mắt ấy chính là lý do để mẹ em chọn chú trong rất nhiều bạn cún khác. Bốn đôi chân của chú rất vừa vặn, chúng không bị quá to, quá dài, quá ngắn hay quá gầy. Đế chân của chú hồng hào, mềm mềm. Chú có cái đuôi xanh như cục bông gắn ở sau mông. Chú thật là đáng yêu.
Nguyễn Thục Quyên (Lớp Nghĩ & Viết 4-5)
Gia đình tôi có đón thêm một thành viên mới. Đó là chú cún con Milu. Khác với vẻ ngoài vô cùng đáng yêu và dễ thương, Milu rất hiếu động và nghịch ngợm. Khi em đi học, có lần nó xáo tung sách vở và bút của em làm cho mấy quyển vở bị rách và bẩn, mấy cây bút bi hỏng ngòi. Lúc em định phạt nó thì nó lại nhìn em với đôi mắt to tròn ngây thơ. Biết làm sao đây, em đành phải tha cho nó vậy.
Nguyễn Hoàng Lan (Lớp Nghĩ & Viết 4-5)
Gia đình tôi vừa đón thêm một thành viên mới. Đó là một chú cún con rất đáng yêu. Chú khoác trên mình một chiếc áo màu vàng mơ. hai cái tai của chú lúc nào cũng rủ xuống như đang buồn một chuyện gì đó. Miệng chú bao giờ cũng nở những nụ cười tươi với mọi người, trừ khi buồn. Mỗi khi buồn, chú lại chui rúc vào một góc nằm rất cô đơn. Và mỗi khi vui, chú đều tưng lên, chạy ra chạy vào vẫy đuôi rối rít. Và mỗi khi tôi buồn, chú đều rủ tôi đi chơi để tôi thấy vui hơn. Tôi rất yêu chú chó này. Tôi mong sao tôi có thể làm bạn với chú mãi mãi.
Nguyễn Khoa Diệu Vi (Lớp Nghĩ & Viết 4-5)
Gâu! gâu!
Chú chó cất lên những tiến sủa dõng dạc với tư cách là một thành viên mới trong gia đình. Bộ lông vàng mượt ánh lên như những sợ nắng vàng hoe của nó khiến chúng tôi mê mẩn cả người. Nó trịnh trọng đặt bàn chân bé tí như cái ốc vít lên tấm thảm trước cửa. Đôi mắt tròn như hai tiểu hành tinh thao láo liếc ngang liếc dọc cùng với chiếc mũi đen xì, ướt ướt như đang tìm kiếm thứ gì đó. Nó như muốn tìm kiếm về lịch sử ngôi nhà, liệu rằng đó là quá khứ “tàn khốc” với những giọt nước mắt khốn khổ hay tràn ngập tiếng cười với những câu đùa dí dỏm. Trong lúc đó, đôi tai dài như cái bít tất vểnh lên lúc rồi lại cụp xuống mãi. Nhưng cuối cùng, khuôn mặt “bánh mì” của chú cún dài ngoằng ra vì không tìm thấy gì. Có vẻ như nó sẽ không bao giờ có thể biết được bí mật đó. Bỗng cái đuôi ngắn tựa như cái xúc xích ngoáy tít lên và chú cún lao thẳng vào người tôi. Đó là lý do nó được gọi là “Tia Chớp”. Thế là, buổi chiều hôm ấy kết thúc một cách tốt đẹp. Tia Chớp đã hào hứng quá độ và để lại cho chúng tôi những “ám ảnh” sâu sắc. Trong đó có năm cục phân nằm chình ình giữa người và một bãi nước tiểu xanh lè trong nhà. Nhưng tôi cũng cảm thấy rất vui khi có một thành viên mới, một người bạn mới.
Hoàng Đào Đức Anh (Lớp Nghĩ & Viết 4-5)