Trong giấc mơ, em thấy em đang đi chơi công viên nước, đi được nửa đường thì một tia sáng trên trời lóe lên. Cả thế giới bỗng tối sầm như hũ nút. Lúc ấy, em mở mắt ra thì thấy mình đang ở trên Sao Hỏa, và bên cạnh em là một người ngoài hành tinh. Hắn bất động. Rồi hắn quay mặt từ từ sang chỗ em. Em cố gắng hết sức để kiềm chế tiếng thét. Nước da của hắn xanh lè và nhớt nhớt như thể nước mũi. Thân mình của hắn uốn rất dẻo, cái đầu như quả trứng luộc bị lộn ngược lại, nhưng không phải màu trắng. Đôi mắt của hắn chỉ tuyền một màu đen, đuôi mắt sắc lẻm. Cái miệng của hắn bé bé. Hắn nhếch mép lên, một nụ cười khá tự mãn và lạnh lẽo. Hắn cất giọng ồm ồm: “Chào con người bé nhỏ, tùy tùng của ta bắt cóc người về đây, tổng hành dinh của bọn ta, đồng thời là Sao Hỏa để cho phép ngươi nhìn những điều thần kỳ về thế giới của bọn ta. Nhưng phải giữ bí mật, ta cho phép ngươi kể với các cô gái đáng tin cậy thôi. Ngươi có vẻ chưa biết gì về thế giới thần kỳ này và nếu có thể, ngươi đừng thắc mắc tọc mạch gì vì ta thấy hơi phiền phức đó. Thôi, tạm biệt nhé! Ta sẽ gặp ngươi trong một giấc mơ nữa. Lúc đó, ta sẽ cho ngươi thấy sự kỳ diệu tại thế giới này.” Rồi cả thế giới lại tối sầm và một tia sáng vàng lóe lên. Em ngồi bật dậy trên giường, thở dốc và tự hỏi lúc nào sẽ lại trôi dạt về thế giới phiêu lưu của những giấc mơ.
Cát Tường (Lớp Nghĩ và Viết 4-5)